Hay tin vợ lại sinh con gái, tôi chẳng thèm đến viện, thu gọn quần áo ở luôn với bồ trên thành phố rồi 2 năm sau c.hết sững khi thấy đ.ứa t.rẻ…
Hay tin vợ lại sinh con gái, tôi chẳng thèm đến viện, thu gọn quần áo ở luôn với bồ trên thành phố rồi 2 năm sau c.hết sững khi thấy đ.ứa t.rẻ…
Lúc mang thai con đầu lòng, Mai không muốn biết giới tính của con. Nhưng khi nghe tôi giục đi khám để biết con trai hay con gái thì Mai lại đùa là con gái.
Ngày trước khi quen nhau, Mai biết Đức thích có con trai. Mai cũng chẳng nghĩ gì nhiều, chỉ hỏi anh thích con trai hay con gái như bao cặp đôi khác hay bàn chuyện tương lai với nhau. Đến khi lấy nhau về rồi, thấy Đức suốt ngày tìm hiểu cách đẻ con trai, anh hỏi han mọi người, rồi còn tìm cả tài liệu trên mạng. Mai lại chỉ đùa bảo anh cứ như các chị bạn của cô, suốt ngày tìm thuốc đẻ cho bằng được con trai. Mai thì chỉ quan niệm con nào cũng là con, trai hay gái đều tốt cả. cô cũng không nghĩ Đức vì muốn có con trai mà làm quá lên đâu.
Lúc mang thai con đầu lòng, Mai không muốn biết giới tính của con. Nhưng khi nghe Đức giục đi khám để biết con trai hay con gái thì Mai lại đùa là con gái. Đức nghe vậy mà tỏ vẻ thất vọng lắm. Mai cũng chỉ cười, cứ bảo uổng công chồng chịu khó tìm tòi ra. Đến khi con sinh ra là con gái thật Mai lại nghe chồng bảo, thế thì đợi đứa sau, anh không tin là anh không sinh được con trai. Mai nghe thế lại có chút không an tâm, Đức hóa ra lại muốn có con trai cho bằng được. Nhưng cô vẫn nghĩ chồng sẽ không vì vậy mà làm gì khiến mẹ con cô đau lòng.
Ảnh minh họa: InternetĐến khi Mai mang thai đứa con thứ hai thì Đức tạm thời lên Sài Gòn công tác khoảng một năm. Cũng chính lúc này, Đức quen biết Hoa, một cô gái trẻ mới ra trường. Hoa xinh xắn, lại quyến rũ. Đức không cưỡng lại được sức hút của Hoa, lại thấy dáng Hoa cũng mắn đẻ, thế là anh cứ lao vào không chút đắn đo. Cứ thế mà Đức vừa muốn giữ vợ để mong vợ sinh con trai, vừa qua lại với Hoa để thỏa d.ục v.ọng của mình. Đến ngày Mai sinh, Đức không về quê, chỉ ở lì bên cô bồ. Nghe tin vợ sinh con gái, Đức thẳng thừng nói:
– Đáng lẽ nếu em sinh được con trai thì anh cũng không thế này đâu. Nhưng giờ em sinh con gái rồi thì anh đành nói luôn. Anh ở đây kiếm con trai với bồ rồi.
– Anh…anh nói thật đúng không?– Ừ, em muốn con có cha thì không cần l.y h.ôn cũng được. Còn không thì cứ ký đơn gửi lên đây cho anh. Thôi nhé!
Đức gác máy, không thèm nghe Mai nói gì nữa. Dù sao thì anh cũng vừa nghe cô bồ báo tin có bầu. Anh nhất định phải kiếm bằng được một thằng cu cho bằng bạn bằng bè. Chứ cứ thấy bạn mình khoe đẻ được con trai là anh lại tức anh ách. Thời gian Hoa mang thai, cô đòi thứ gì Đức cũng cho. Anh cho bồ hẳn một căn chung cư, còn gửi vào tài khoản của cô ta không ít t.iền. Nhưng mấy tháng trời Đức vẫn không thấy bụng Hoa to lên là bao. Anh cố gắng quan sát và tìm hiểu thì mới biết cô ta có mang bầu đâu! Nhưng trước khi bị Đức phát hiện thì Hoa đã bán căn chung cư rồi ôm luôn t.iền trong tài khoản cao chạy xa bay với bồ mới. Đức tức lắm mà không làm được gì, anh đành về lại quê.Đức về lại nhà cũ ở với vợ ngày trước. Nhưng vừa tới cửa thì anh c.hết sững khi thấy Mai đang ngồi chơi với cu cậu khoảng 2 t.uổi. Thằng bé giống anh như Đức. Đức vừa bất ngờ vừa thấy chút hy vọng trong lòng. Đây có phải là con trai anh không?
– Em…đây là con ai?– Thì con em chứ ai ?
– Sao em nói là con gái ?
– Em nói đùa vậy mà anh cũng tin thật. Cũng may thật, nhờ vậy mà biết rõ bộ mặt của anh. Giờ thì vào trong ký đơn cho em đi nhé. Ta l.y h.ôn !
Đức nghe mà rụng rời cả tay chân. Nếu anh không mê bồ bịch thì giờ chẳng phải đã có con trai ẩm bồng rồi sao ? Giờ thì mất cả vợ lẫn con, là cái giá anh phải trả vì phản bội vợ mình đây mà.Sau 1 tuần nằm viện, cô chồng vội mang hành lý sang nhà tôi ở để né tránh con trai, nhưng anh ta vẫn đến tìm để đòi một thứ
Cả đời vất vả vì con, cô chồng tôi mong được nương tựa t.uổi già mà không ngờ lại bất hạnh đến thế!Tôi có người cô chồng tên Nụ, năm nay cô ấy hơn 70 t.uổi. Số cô ấy vất vả lắm, khi trẻ thì chồng mất, cô không đi bước nữa mà ở vậy nuôi đứa con trai. Cứ nghĩ quan tâm chăm lo cho con ăn uống học hành đầy đủ thì lớn lên con sẽ báo hiếu mẹ, nào ngờ con sinh tật.
Cố gắng cho con học đại học để tương lai xán lạn, nào ngờ em ấy học đến năm 3 thì bỏ học đi theo đám bạn xấu. Nhiều lần cô đi tìm Vũ để khuyên bảo nhưng đều bị em ấy đuổi về.
Có mỗi đứa con duy nhất nhưng lại hư hỏng, cô nghĩ nhiều nên sinh bệnh, mấy năm nay cô ốm đau suốt. Hiện tại cô ngoài 70 t.uổi, sức khỏe ngày càng yếu, chỉ mong đứa con yên bề gia thất là cô được toại nguyện.
Nhưng ước mơ nhỏ nhoi của cô khó lòng thành hiện thực. Vũ không có công ăn việc làm ổn định, đầu thì cạo trọc, xăm trổ đầy mình, mở miệng nói những lời khó nghe. Năm nay em ấy ngoài 40 t.uổi, con gái chỉ nhìn thôi đã thấy sợ, ai dám yêu người như thế cho nặng gánh.Hơn một năm nay, Vũ thường xuyên về nhà xin t.iền cô Nụ để ăn tiêu. Cô nói không có và em ấy đòi bán nhà để có t.iền tiêu xài. Lần nào cô cũng phải khóc lóc van xin Vũ đừng làm khổ mẹ nữa.
2 tuần trước, Vũ lại về xin t.iền và gây chuyện với cô Nụ. Cô không cho t.iền, em ấy đòi mang đồ dùng trong nhà đi bán. Trong lúc cô Nụ giành lại đồ đạc, ngăn cản không cho em ấy bán thì bị trượt ngã, va vào cạnh bàn và c.hảy m.áu phải đi cấp cứu.Ảnh minh họa
Sau khi đưa mẹ vào bệnh viện, Vũ về nhà vơ vét hết tài sản có giá trị mang đi bán và phó thác cô Nụ cho vợ chồng tôi chăm sóc.
Những năm qua, kinh tế gia đình tôi khó khăn, mỗi khi vay t.iền cô Nụ đều nhiệt tình giúp đỡ. Thế nên khi cô ốm đau bệnh tật, vợ chồng tôi đều thay nhau nghỉ làm để chăm sóc cô ấy. Sau một tuần nằm viện, sức khỏe của cô Nụ dần ổn định và xuất viện.
Hôm thứ 7 vừa rồi, cô Nụ mang hành lý sang nhà tôi với đôi mắt đỏ hoe. Cô nói là quá mệt mỏi với đứa con bất trị, cô sợ ở nhà, con trai về đòi t.iền không có lại gây thương tích cho mẹ lần nữa thì nguy.
Vũ nể chồng tôi, cô Nụ tin chắc sống ở nhà tôi những năm cuối đời sẽ được yên ổn. Cô là ân nhân của gia đình tôi, lúc cô gặp khó khăn, chúng tôi không thể đứng nhìn được. Vì vậy chồng tôi nhiệt tình mời cô ấy ở lại nhà của chúng tôi.
Ngày hôm qua, Vũ đến nhà tôi nhưng không tìm mẹ mà yêu cầu cô Nụ giao sổ đỏ ngôi nhà rồi muốn đi đâu sống thì đi, em ấy không làm phiền. Còn nếu cô chưa chịu giao sổ thì Vũ sẽ đến quấy phá gia đình tôi.
Chồng tôi rất tức giận khi Vũ nói năng với mẹ đẻ như thế nên đã đuổi ra khỏi nhà. Khi em ấy đi rồi, cô Nụ sợ con trai sẽ quay lại làm phiền gia đình tôi nên định về nhà nhưng chồng tôi không đồng ý. Anh sợ vì t.iền mà Vũ không từ thủ đoạn nào để ép cô ấy giao t.iền.
Chúng tôi không biết phải xử lý thế nào với đứa con bất trị của cô Nụ để bảo vệ an toàn sức khỏe cho cô ấy nữa?