Cuộc sống có một nghịch lý đáng buồn thế này: “Tôi đã mở to mắt, nhưng vẫn không nhìn thấu được lòng người.” Bụng dạ thế gian, ai có thể nắm kỹ.
1. Trước đây, tôi ngưỡng mộ những người dám từ bỏ tất cả để được sống tự do, không ràng buộc. Nhưng bây giờ, tôi càng hâm mộ những người dám quên mình vì người khác, không tính toán so đo, không sân si với đời.
2. Cuộc sống chỉ có một nửa là niềm vui, nửa còn lại từ lâu đã chất đầy nỗi buồn và toan tính. Sống hồn nhiên, thiên hạ sẽ tìm cách trèo lên đầu lên cổ. Sống nhường nhịn cho qua, người ta lại càng được đà lấn tới. Làm hài lòng thiên hạ là việc khó lắm thay.
3. Cuộc sống không thể rạch ròi như ngày và đêm, đen và trắng, giữa người với người luôn luôn tồn tại một khoảng “xám”. Mọi thứ luôn có tính tương đối, thậm chí luôn bị chi phối bởi tiền tài và quyền lực.4. Cố gắng gieo hạt giống thiện lành vào đời sống, đương nhiên là tốt. Nhưng nếu không thể chiến thắng bất công, chẳng khác nào trồng hoa trong một vũng bùn lầy. Thử hỏi, nhận được lợi ích gì?
5. Cuộc sống có một nghịch lý đáng buồn thế này: “Tôi đã mở to mắt, nhưng vẫn không nhìn thấu được lòng người.”
6. Trong cuộc sống, chuyện được và mất, đến và đi là hết sức thường tình. Việc gì đã xảy ra thì cũng xảy ra rồi, chúng ta có tức giận thì cũng chẳng thể thay đổi được gì cả. Thậm chí, còn rước họa vào thân. Tại sao không nhẹ nhàng cho qua để đổi lấy an lạc?
7. Người dễ nổi cáu không phải kẻ bản lĩnh, người hiểu được cách khống chế cơn giận mới là người bản lĩnh thuật sự.
8. Đừng chỉ biết trút oán thù từ tận trái tim mình, mà không mảy may chú ý tới cảm xúc của đối phương. Thiện lương hay ác nghiệp, không phải là bản chất, đó là sự lựa chọn.
Theo:
khoevadep.com.vn